25/12/2016
308
Đại lễ Chúa Giáng Sinh
Chúa Nhật Đại Lễ Giáng Sinh
Lời Chúa: 
 Lc 2, 1-14
1Thời ấy, hoàng đế Augúttô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ. 2Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Quiriniô làm tổng trấn xứ Xyri. 3Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi. 4Bởi thế, ông Giuse từ thành Nadarét, miền Galilê lên thành vua Đavít tức là Bêlem, miền Giuđê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đavít. 5Ông lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn với ông là bà Maria, lúc ấy đang có thai. 6Khi hai người đang ở đó, thì bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. 7Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ. 8Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật. 9Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng. 10Nhưng sứ thần bảo họ: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: 11Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đavít, Người là Đấng Kitô Đức Chúa. 12Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ." 13Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng: 14 "Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương."
 
Suy niệm: 
A. Phân tích ( Hạt giống...)

Những điều thánh sử Luca muốn nói :

1. Đức Giêsu là một nhân vật có thật trong lịch sử : Ngài sinh ra vào thời hoàng đề Augustô ra chiếu chỉ truyền kiểm tra dân số.
2. Ngài sinh ra trong cảnh nghèo nàn túng thiếu : trong hang súc vật, nằm trong máng cỏ, chung quanh Ngài ngoài Đức Maria và thánh Giuse chỉ có súc vật và một số người chăn chiên.
3. Nhưng Ngài chính là Con Thiên Chúa vinh quang, là Đức Kitô, là Đấng Cứu tinh : lời các thiên sứ.

B. Suy niệm (... nẩy mầm)

1. “Anh em cứ dấu này mà nhận ra Ngài : anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tả, nằm trong máng cỏ” (câu 12) : Văn thể truyền tin luôn cho một dấu chỉ. Thông thường những dấu chỉ đều là những sự việc phi thường (x.1,18-20.36 : cho Dacaria và cho Maria). Ở đây dấu chỉ rất tầm thường : một đứa bé quấn trong khăn nằm trong máng cỏ. Có lẽ giá trị của nó chỉ là chứng minh cho những người chăn chiên biết rằng đó là điều có thật chứ không phải là mơ. Thực ra Luca sâu sắc hơn nhiều : sự nghèo nàn chính là đặc tính của Đức Giêsu. Ngày nay cũng vậy, Chúa mời gọi chúng ta nhận ra Ngài qua dáng vẻ rất tầm thường của những người nghèo hèn.

2. Một vị quan lớn mở tiệc mời nhiều người đến dự. Tất cả các người được mời đều ăn mặc sang trọng và dùng xe đi đến. Trong số ấy có một người khách già. Rủi thay vì già yếu nên ông cụ này khi xuống xe đã trượt chân té vào vũng nước bùn. Những khách khác thấy vậy cười nhạo ông. Xấu hổ và cảm thấy mình không xứng đáng, ông quyết định quay về. Gia nhân nài nỉ cách mấy ông cũng không chịu ở lại dự tiệc. Khi đó vị quan chủ tiệc bước ra sân, đi tới chỗ vũng nước đó, rồi cũng cố tình té ngã vào vũng nước. Thế là quần áo của ông quan cũng dơ dáy y như cụ già kia. Mọi người chung quanh chẳng ai dám cười nhạo nữa. Sau đó vị quan lớn cầm tay ông cụ đưa vào phòng tiệc. Ông cụ chẳng còn lý do nào để chối từ nữa. (Góp nhặt)
Việc làm của vị quan lớn ấy thật không ai ngờ, nó giúp ta hiểu được phần nào sự bất ngờ đến kinh ngạc của việc Con Thiên Chúa nhập thể làm người.

3. Nào ai tưởng tượng nổi mức độ nhập thể của Con Thiên Chúa :
- Ngài không chỉ nhập thể bằng cách nhập vào một thể xác con người (như các vị thần trong những chuyện thần thoại)
- Mà còn mang thân phận người nghèo, hạng người thấp kém trong xã hội
- lại còn mang thân phận tội nhân, hạng rốt cùng trong xã hội
- Và thân phận một tử tội, hạng bị xã hội loài người muốn tiêu trừ.
Tóm lại, Ngài đã xuống tới mức zero (kenose = trở thành hư không), để từ đó mang loài người vươn lên : “Thiên Chúa xuống làm người để nâng loài người lên làm Thiên Chúa”.
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu mến yêu! Hôm nay, kỷ niệm ngày Chúa Giáng sinh làm người. Chúng con xin dâng lời cảm tạ tình thương ưu ái mà Chúa đã dành cho nhân loại chúng con. Tình thương đó thể hiện qua việc từ bỏ của Chúa. Chúa từ bỏ ngai trời để xuống cư ngụ giữa chốn dương gian. Chúa từ bỏ ngôi vị Thiên Chúa mà mặc lấy xác thân phàm nhân. Ba mươi ba năm tại thế của Chúa, là bấy nhiêu năm Chúa ghi dấu tình yêu trên trần gian. Ba mươi ba năm là thời gian quá ngắn của một đời người. Thế mà Chúa đã làm biết bao điều cao cả. Thập tự giá của Chúa đã trở thành biểu tượng cho mọi tình yêu trên trái đất. Yêu thương đến quên cả chính mình và dám chết cho người mình yêu. Cuộc sống của Chúa đã trở nên gương mẫu cho con người sống với nhau. “Nếu Thầy là Chúa và là Thầy mà còn rửa chân cho các con, các con cũng hãy rửa chân cho nhau.” Sự Phục sinh và lên trời của Chúa đã khai mở cho nhân loại một mùa xuân hy vọng và lạc quan. “Thầy đi để dọn chỗ cho các con, để Thầy ở đâu các con cũng ở đó với Thầy.”
Vì vậy, mà hơn hai ngàn năm trôi qua, nhân loại vẫn không ngừng nói về những công việc của Chúa. Dù kẻ có niềm tin hay không, cũng không thể chối bỏ giá trị cuộc sống gương mẫu của Chúa. Càng không thể gạt ra ngoài những lời dậy dỗ đầy tình bác ái yêu thương. “Hãy yêu thương tha nhân như chính mình.” Lời nói thật chí tình được kèm theo cả hành vi thấm đượm tình người của Chúa đã đi vào trong tâm khảm từng người chúng con. Biến đổi thế giới đầy hoang mạc khô cằn tình người, thành một mùa xuân nở rộ hoa bác bái yêu thương.
Chính cách sống của Chúa đã giúp cho con người biết sống cho nhau và vì nhau, để đến hôm nay, cả nhân loại đều mừng lễ Noel, mừng ngày Chúa giáng trần và ở cùng chúng con. Bất luận người lương hay giáo, lời cầu chúc Noel đã luôn sẵn sàng phát ra trên đôi môi mỗi người, và chúc nhau mừng lễ Noel, nghiã là mừng chúc nhau có Chúa ở cùng. Có lẽ đây là lời cầu chúc tốt đẹp nhất mà con người đã trao tặng nhau. Lời cầu chúc này gởi gắm cả một sứ điệp yêu thương và bình an. Vì Chúa chính là hoàng tử bình an, là Đức vua thái bình, là Đấng mà muôn dân mong đợi đã đến và ở giữa chúng ta.
Xin cho chúng con không chỉ trao gởi cho nhau những lời cầu chúc, mà còn nỗ lực giúp nhau đón nhận Chúa. Xây dựng niềm tin cho nhau bằng chính cuộc sống chứng tá Tin Mừng của mình. Xin cho chúng con biết từ bỏ như Chúa, để xóa đi những thành kiến, đố kỵ, ghen tương, những hận thù chia rẽ đã ngăn cách chúng con đến với nhau. Xin cho chúng con biết sống chân thành với nhau. Người người biết tôn trọng sự thật, tôn trọng sự sống của nhau. Sẵn lòng hy sinh những ý riêng để gìn giữ sự hiệp nhất và yêu thương. Xin cho mỗi người chúng con cũng là một ánh sao để thắp sáng niềm tin và hy vọng cho thế giới, và dẫn lối anh chị em đến với Chúa, ngõ hầu danh Chúa được tán dương trên khắp hoàn cầu. Amen
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền
 
Nguồn: Ủy ban Kinh thánh/ HĐGMVN